Quạo

Người ta cứ mãi kể toàn những chuyện mới. 
Người yêu mới.
Cuộcsống mới. 
Niềm vui mới. 
Nỗi buồn mới. 
Còn mình, cứ mãi nhắc chuyện xưa cũ. Chẳng phải thù hận gì. Nhưng mà sao cứ ám ảnh mãi. Có buồn gì đâu. Nhưng mà sao cứ nhớ hoài. Chán mình ghê.
Mình là người thế nào ấy nhỉ?
Tự kỷ
Biến thái
Hay rất gì và này nọ :))
Mình ở đây, lớn ở đây. Ngày bé đến lớn. Chỉ muốn sống yên ổn với những người mình yêu thương.
Không thì họ đi đâu. Mình sẽ đi đấy. 
Có ai như mình hông vậy nè?
Vậy mà cuộc đời đã đưa mình đi đâu?
Đẩy những người mình yêu thương đi đâu?
Nhìn đi. Ngoảnh lại. Đéo thấy ai :))
Không bon chen. Nhưng sao cứ thiệt thòi hoài.
Mình muốn chết lắm, nhưng mà đâu có dám :))
Cái mặt mình nhìn kiểu thì nhàn hạ. Nhưng thực ra là vất vả lắm.
Đêm khuya. Vớ vẩn. Đâm ra quạo.

12-7-2014


2 comments:

  1. Haiiza... cái này là tự kỷ đêm khuya ah...

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tự kỷ cho đến khi bản thân học được cách từ bỏ. Hehe.

      Delete