Cách đây nhiều năm, khi mình còn nhỏ. Mình luôn khao khát được
tự do bên ngoài, đi đâu mình thích cùng bạn bè mình, có thể quen bạn
trai mà không bị bố má cấm, mặc những bộ đồ mà mình thích, bấm tai một
hàng 3, 4 chiếc, có thể uống bia rượu thay vì nước có gas, đi Vũng Tàu
qua đêm tùy hứng thay vì năn nỉ má trước cả tuần mà còn không được đi, dùng điện thoại nữa. Còn nhiều, vô cùng nhiều.
Nhưng lớn, mình nhận ra tất cả những khao khát to lớn ngày ấy chẳng là cái sất gì cả, vì sao huh?.
Vì mình chẳng còn đủ mạnh mẽ để có thể tự lập bên ngoài, mình cần không khí ấm áp trong gia đình mình.
Mình chẳng còn thấy lòng rộn khi có người muốn cầm tay.
Mình thích mặc những bộ đồ bụi bặm thay vì đầm váy lòe loẹt.
Mình để lỗ tai trống thay vì xỏ đủ kiểu lấp lánh.
Mình thích uống coca.
Còn
cái điện thoại huh?, đó là thi thoảng kéo trượt dài hàng danh bạ, kéo đi
kéo lại nhưng lại chẳng tìm được một cái tên nào để dừng lại nhấn nút
gọi hay đơn giản chỉ là gửi đi một sms tâm sự cho vơi đi buồn phiền.
Là những khi rảnh rỗi mà không biết phải đi đâu. Bỗng thấy trời đất này to lớn quá đỗi, còn trái tim thì trống vắng vô cùng.
Là những khi ức chế đến khóc mà không có chỗ để dựa.
Là những khi thức trắng đêm, nhìn list bạn bè online màkhông nói chuyện với một ai. Chợt thở dài, tiếng thở đến trời thấu.
Là những ngày tháng sống lặp đi lặp lại, những ngày mà chỉ đi đi về về trên quãng đường nhất định.
Là những ngày mà buồn nhiều hơn vui.
Là
những buổi chiều nhàn rỗi nhìn người ta phải vật lộn nhau khốc liệt để
sống, dối trá để rồi đeo lên mình muôn vàn chiếc mặt nạ sặc sỡ.
Những
bon chen, toan tính, háo thắng, ganh đua, không phải thứ mà nên có ở một
đứa như mình. Ở mình chỉ có những vô tư điên rồ, không chút tự vệ. Nhưng
ở đời mà, có gì là mãi nguyên y.
Ông trời à,
xưa nay con chả bao giờ ngước mặt lên trời để chửi ông khi điên cả, xin
xỏ lại càng không. Nhưng hôm nay cho con được mạn phép xin xỏ ông một
điều.
Con chẳng mong muốn gì tốt đẹp cả, nhưng chỉ xin đừng có gì xấu xảy đến với những người con thương yêu, bạn bècon.
Hiện tại, con chỉ mong muốn như vậy thôi. Vì khi nghĩ đến, tất cả luôn làm con đau. Đau từ trước, đau đến nay.
![]() |
21-5-2014 |
No comments:
Post a Comment