Giật mình

Mình thích gì huh?. Mình thích bạn của mình vẫn mãi như những ngày xưa cũ. Rồi bảo: “ đi từ từ thôi Chi”.
Mình viết. Mình bảo bạn rằng cuộc đời này dài rộng lắm. Bon chen lắm. Ngày mai và ngày kia nữa. Chẳng biết khi nào thì bản thân làm ra những chuyện thật lầm lỡ. Vậy nên cứ hãy tin vào nhau. Tin vào tình bạn chân thành. Là đủ một nửa. Chẳng phải tình yêu thì mới nhất thiết phải hi sinh cho nhau nhiều hơn, bạn nhỉ?. Mình chỉ muốn cuộc sống trôi qua bình yên và lặng lẽ.Khi mệt mỏi thì về gối đầu lên chân bạn. Xem liveshow của Hoài Linh mới ra.
Nhưng đấy là mình nghĩ thế. Mình thích thế. Mình hi vọng thế. Còn bạn thì không…Bạn bĩu môi bảo mình “sến quá”. Nghe vậy. Mình muốn cười nhiều hơn trong một ngày như thế. Mình không khóc vì chơi vơi và cô độc. Mình không khóc vì điều gì cả. Vì có những thứ còn nặng nề hơn cả nước mắt. Cuộc sống đôi lúc chẳng là gì. 
Thời đại chó má. 

Mình viết. Mình bảo một cô gái như mình thì chẳng có gì là hư cả. Khi điên mình vẫn hay chửi thề và hút thuốc. Nhưng chẳng hại đến ai cả.Mình vẫn lễ phép với người lớn. Nhìn trước nhìn sau. Suy nghĩ 10 nhưng chỉ nói 1. Vả lại cũng rất hiểu chuyện và biết thông cảm. Biết giúp đỡ gia đình. Biết tự lao động để thỏa mãn đam mê. Mình buộc phải sống tốt. Sống trách nhiệm. Biết kết thúc cho chính mình khi trái tim kiệt sức.
Vậy nên, nếu nghe đứa nào nói mình hư. Mình đánh thật đấy.

Chẳng hiểu sao con người ta cứ lớn lên rồi bảo cô đơn. Là tại mình. Tại người ta. Hay tại ông trời. Ai cũng mong mỏi tìm cho mình mộ tngười để ‘hiểu’ chứ không phải để ‘nghe’. Nhưng dù là để ‘hiểu’ hay để ‘nghe’thì câu chuyện của bạn cũng vẫn vậy thôi, không thể vì điều gì mà sẽ thay đổi đi câu chuyện cả. Có người sẽ im lặng khi bạn kể. Có người sẽ cho bạn lời khuyên. Có người sẽ ôm bạn vào long. Có người buồn cười hơn là khóc cho cả câu chuyện của bạn. Có người thì đứng lên bỏ đi. Cuộc sống vì vậy mà cũng gói gọnlại. Và đơn giản đi rất nhiều. Chỉ người đời là tự phiền não. Lá cây ngoài đấy thì vẫn thở. Riêng mình là lười thở. Ụt ụt.

Mình đã nói gì ấy nhỉ?. Bạn có còn nhớ không?.

(chichi 30/6, ở một nơi khác. Giật mình. Thôi ngủ tiếp)

30-6-2014

No comments:

Post a Comment