Cảm thấy vui vẻ

Ngày trước, mình cứ nghĩ hạnh phúc lớn nhất là được tự do sống tùy tiện cuộc đời, làm những gì mình thích, không ai biết ai là ai. 
Sáng dậy không phải thấy khuôn mặt nhăn nhó của má, cả ngày cứ "Chi ơi! Chi ơi!".
Bây giờ, mình lại muốn ở nơi hẻo lánh này để góp nhặt niềm vui với gia đình mình. Có bố che chở mình, có má nhăn nhó với mình, có anh trai luôn vui vẻ nhận lỗi cho mình khi má sắp sửa nổi đóa với mình. 
Có những đứa bạn cấp ba nham nhở của mình, cả đời không bao giờ nghiêm túc nổi.
Mới đây thôi, mình còn gần như mỉa mai cái cuộc đời đầy buồn cười này. Mon không cần phải gượng ép nói chuyện với mình nữa, thỉnh thoảng Mon nhìn gì hay đọc gì như nhớ ra có gì đó thân quen giống mình là được rồi.
Mình biết, không có vùng trời nào là bình yên cho dù có cố gắng. Nhưng ít nhất là hiện tại sống giữa gia đình mình, những người luôn lo lắng, sợ mình ngoài kia sẽ lọt tỏm giữa những xô bồ.
Mình đã rất hạnh phúc, cho dù có buồn. Hihi

12-5-2014

No comments:

Post a Comment