Thật ra là rất buồn

Ngày mưa đầu tiên 
ngồi cặm cụi
mà chẳng biết phải viết gì cho bạn
để bạn hiểu
vì mình chẳng phải là gì cả.
Chỉ là một đứa bình thường 
sất xược 
hy vọng có một tri kỷ
để sống hết mình
cho bạn.
Mình bảo, bạn là duy nhất
bạn hiểu nhưng lại chẳng thiết tha
vì xung quanh bạn có quá nhiều đứa để lựa chọn
mà chẳng có đứa nào giống mình
thương bạn...lặng lẽ
mà bạn thì lại không thích như thế.

Mình xin lỗi!

mình từng nghĩ sẽ luôn ở đây
bên bạn
những lúc bên bạn không có ai
nhưng càng lúc mình sắp không nhận ra bạn nữa rồi
mình hy vọng một khoảng thời gian ngắn nữa thôi
bạn sẽ lại là bạn
để sống cho chính bạn
chứ mình thì không tha thứ cho bạn rồi
Thề đấy!

Cũng chẳng bao giờ muốn nhắc đến bạn nữa
nghĩ đến là lại nhăn nhó
y hệt chó xệ
buồn hiu.




























1 comment:

  1. Đã đọc.
    Mà này, sao tôi chẳng viết được cái gì tử tế sâu trong suy nghĩ của tôi thế này. Entry nào cũng bình luận mà thấy thiếu muối lẫn thiếu máu quá.
    Khi nào chó cắn chắc sẽ phụt ra chữ thôi.

    ReplyDelete