Má à,
Đêm trời lại mưa. Con lại đang ngồi đây. Mình con. Với
những vẩn vơ.
Chiều nay con lại chẳng may tức giận.
Nhớ má luôn dạy con phải biết cân nhắc trước những việc mà
con sắp làm. Nếu mà cảm thấy quá uất ức hay tức giận thì con hãy im lặng bỏ đi.
Đợi khi nào con bình tĩnh lại thì hãy đối mặt.
Xin lỗi má, con gái thiệt là hư. Bởi có những chuyện chẳng
nhịn được, lại phải đứng dậy đập bàn kiểu quyết liệt lắm. Cứ chỉ sợ khi bình
tĩnh lại thì quên thôi.
Những hiểu biết của con thì lại nhỏ bé vô cùng so với cuộc
sống quá vĩ đại này. Vậy là con bắt đầu bằng việc đặt mình vào người khác. Để
cố hiểu và thông cảm.
Con nhận ra, cuộc đời chẳng ưu ái con.
Con buồn, con đau lắm.
Nhưng vài ngày rồi lại quên.
Bởi con cần phải bỏ qua, để tiếp tục với những rực rỡ hơn.
Nhớ hồi con kể cho má về cuộc sống xa nhà qua điện thoại. Má
cứ trước sau bảo, đừng quá tin tưởng ai khi con không có gia đình bên cạnh.
Hãy lựa chọn cho mình một người tốt.
Mà con nào thèm chơi với đứa nào đâu. Nhưng lại luôn tự tin
rằng là mình đang hạnh phúc.
Lại còn xinh đẹp.
Chi đi ngủ đây.
Chi yêu má.
Hihihaha
Chi yêu má.
Hihihaha
Lời khuyên của má cậu quá hay luôn. Đúng là người lớn trải nghiệm nhiếu. đáng để kẻ hậu bối lắng nghe.
ReplyDeleteMà với tính tình của cậu, chắc phải 10 năm nữa mới làm theo lời má cậu dc ahm!!! hè hè
Quên!!! Ngủ ngon đi đừng nửa đêm dậy chửi om sòm đó ahm!!!
Ừ, má cũng yêu con.
ReplyDelete