Nô của chị
Em thân mến
Hồi xưa, chị hay giận lắm. Giận nhất là ai thốt ra hai từ
“Tạm biệt” bởi cái miệng xinh xinh. Mà chị đã luôn nghĩ sẽ không bao giờ muốn
gặp lại mấy người như vậy nữa. Cả đời.
Nói đi là đi.
Ừ…bây giờ chị mới biết buồn nhất là lời tạm biệt chẳng bao
giờ được thốt ra. Và vĩnh viễn sẽ không được giải thích. Vì sợ. Mà sợ thật =))
Em thân mến
Cuộc đời này chỉ có một
Người thì ngắn ngủi. Người thì muốn chết mà chẳng có chết
Vậy là phải mệt mỏi mà sống
Để đêm về soi gương. Lấy tay vẽ nguệch ngoạc. Lên mặt bằng
thứ sáp màu gì đó chắc ghê gớm lắm mà lâu rồi. Hong quạt. Vẫn nhòe nhoẹt. Không
khô.
Em thân mến
Hồi đêm chị nằm mơ thấy mình đẩy xe bắp xào đi bán mà nhìn vẫn
ngầu. Lúc tỉnh dậy trời vẫn chưa sáng. Nhìn đồng hồ mới biết mình ngủ chưa đầy
nửa tiếng. Lại trùm kín mền đi ngủ. Hơi thở của em thì vẫn đều đều bên tai. Rất
dễ chịu.
May mà còn có em.
Vì cả đời chẳng bao giờ viết gì được cho bố
Bố à,
Nhớ lần đầu tiên con về nhà từ khi vào Sài Gòn đi học, đang
nằm trong phòng vì mệt nghe tiếng bố ở ngoài dặn má nấu canh thịt cho con. Ừ
thì tại con luôn mồm bảo ai cho con ăn canh thịt con yêu người đó suốt đời.
Con nghe lòng mình buồn buồn. Chẳng muốn đi học nữa. Vậy mà
đến chiều hôm sau vẫn phải đón xe đi. Bố buồn buồn hỏi “Tuần sau có về nữa
không”. Con cười bảo “Không biết”
Vậy là thôi
Muôn đời. Bố lúc nào cũng nhàn nhạt. Có như không. Con thì lúc
nào cũng kiệm lời.
Vậy mà con lớn, vẫn ngoan. Xa nhà, nhưng chẳng có hư.
Bố chẳng dạy con phải nhẫn nhịn, nhưng nhìn bố. Con hiểu, bố
luôn mong con như thế. Vậy nên xưa nay con chẳng có hơn thua với ai. Mà người
ta thì luôn nghĩ con phải cần nhiều hơn thế. Chẳng có phải.
Mấy hôm rồi trời lạnh, bố bệnh. Mà khi về nhà kỳ nghỉ con
mới biết. Má bảo rằng, bố không cho ai điện thoại lên báo cho con, vì là đang
trong kỳ thi học kỳ. Mà bố à, con nào có đi thi như con người ta cho tử tế.
Viết đến đây con lại nghĩ đến má. Nên chẳng muốn viết nữa.
Đọc xong có hơi buồn cười một chút, chẳng phải là trông rất buồn cười đâu mà tự nhiên cười, vô duyên hết sức. Nói chung tại V hay tại C dở hơi thì chẳng biết chính xác.
ReplyDeleteKhi trở lại viết điều gì đó sau khoảng thời gian dài nhưng lại lóng ngóng cho cái tiêu đề. Cảm giác là như thế. V đã có 3 entry như thế. Ent gần đây nhất, cũng vui là nó đã có tên.
Thay hình nền đi. Thay tất cả. Thời đại nào rồi mà còn trắng đen. Ít ra một lần được khác chính mình và lúc này là thích hợp đấy.
Ngồi rê chuột nghịch con trỏ để hiệu ứng tuyết rơi hay gì đấy ở nhà C chuyển động. Cũng vui ghê.
Khi V xóa tất cả ent cũ, V ko biết C đã viết cho V ở ent xa tít như thế, cho đến khi vào mail mới biết. Cũng mới mấy ngày đây thôi. (cười buồn).
Một điều nữa là, khi đọc ent của C. Có cái gì đó rất là C.
Vy chó điên thân thương :))
DeleteHôm nay. Ngồi đây. Nhìn entry của mình để dành trong thời qua cũng không ít, dù là đã xóa đi rất nhiều. Từng đợt, từng đợt, đợt điên đấy. Muốn xóa lần nữa, nhưng lại thôi, vì không đành. Cứ thiết tha sao đấy. Đại loại như là niềm an ủi.
Thấy bản thân cũng có thay đổi, nhưng vẫn tốt. Chỉ là không rộn như trước, hình như là đã làm chủ được cảm xúc từ độ nào đấy. Ngầu thật.
Lúc mở Blog, cũng muốn chỉnh sửa lại mà tại chưa có thời gian rảnh hẳn hoi.
Vy tỷ nói xem, như vầy được không =)))))
Ah...ah...ngầu cái khỉ khô gì ở đây,cái hình này V từng thấy C để rồi, ai chơi xài hàng cũ :).
ReplyDeleteV có cái hình nền nhưng mà ko biết sao để đưa cái link nữa. Nản quá, tại ngu cả. Hay là ta up nó lên ent mới rồi C coi thử được ko rồi copy nó về máy. Biết phóng to để ảnh nền đẹp hơn chứ, ko bít thì V bày cho mà biết rồi thì thôi.
Thôi bày lun cho rồi, sau khi tải về thì C kích đúp vào cái hình, phía trên cái thanh có chữ "file,print,email, burn, open => chon "open" -> paint -> resize -> pixels . Trong đó "horizontal" , có ô số bên cạnh thì C bấm chọn 1350, sau đó bấm ok. Không phải hình nào cũng làm được như vậy đâu, tìm hiểu kĩ sẽ rõ. C có camera 360 trên máy tính chứ, chỉnh cho nó đậm nhạt tùy thích để blog dễ đọc hơn.
ảnh ở entry ngày 29.1 đó nhé ! ( viết xong thấy sao mình rãnh vậy trời)
DeleteVầy hả Vy tỷ, sao mà đau thương ệ :)). Có chi đâu mà khóc.
DeleteCái hình này là V đã chỉnh cho C rồi đó, lúc đầu nó đậm hơn nhiều, chữ trong ent sẽ khó thấy.
DeleteLúc trước V có hình nền cô gái đeo mặt nạ cũng được lắm, mà chuyển nhà cái anh trai cài lại máy thế nào đó, bay hết hình ảnh rồi. Chứ ko là đưa hình đó cho C rồi.
Mà C thấy hình này thế nào. Ổn chứ ?
Vy tỷ, một ngày của Vy tỷ là những gì =))
DeleteAnh trai của Vy tỷ có đẹp trai không :))
Vy tỷ, Vy tỷ :))))
Một ngày của V là tiểu tiện, đại tiện và đê tiện :)
DeleteV vốn ko thích ai hỏi về gia đình nên đẹp trai hay ko thì C tự hình dung nhé :). C biết ko, dọn về đây hơn 2 tháng mà chưa ai biết nhà V ngoài người thân thôi đấy. Cả bạn của V cũng vậy, V chắc là nó ko biết nhiều sự thật ở nhà V đâu, đôi khi nó hỏi mình vờ ko biết. V nghĩ rằng hãy để bên ngoài ồn ào và giữ bình yên ở căn nhà mình dù nó vốn dĩ ko như mình nghĩ. V sẽ chỉ nói những khi mình muốn mà thường thì mình ko có muốn nói :) . Trời đất, C hỏi có đẹp trai ko mà mình làm lố vậy nè... Ai biểu C đặt tên là V chó điên làm gì.
Tuy nhiên vì C là bạn nên V sẽ kể 1 chút về thành viên duy nhất nhà V có đuôi. Là em cún nhà V (cười ) Em ấy sắp sang tuổi 11, em ấy tên là Bum, Ki, Bu, Lengkeng. Xin lỗi vì dành cho nó nhiều cái tên khiến ban C đọc mệt. Nó khá hung dữ, chảnh chọe nhưng lại đáng iu 1 cách bất chợt và đã cắn V rất nhiều lần nhưng V vẫn iu nó dù có đôi lần ghét :) Vì nếu gia đình V không iu nó thì sẽ không ai iu nó cả. Thấy bạn Bum nhà V dễ thương ko ?
Tiểu tiện, đại tiện và đê tiện mà hết một ngày quả là hơn người. Khâm phục quá êi.
DeleteLúc vào Sài Gòn học, C cứ thế đi là đi. Chỉ có trong nhà là biết, C vốn nghĩ chẳng có gì để nói cả. Gặp nhau rồi bảo "mai tao phải vào Sài Gòn học", để rồi nghe trả lời "Cố gắng lên". Nghe thì có vẻ bình thường, nhưng chỉ có người đi mới biết cảm giác là thế nào. Ai cũng bảo hiểu, hiểu. Thật ra thì chỉ có nhảy vào mới hiểu được. Và quan trọng là nó đang xảy ra, chứ không phải là chờ câu nói "Rồi sau này sẽ tốt thôi".
Thấy không, không phải người đi là người lúc nào cũng mạnh mẽ cả.
Còn Chi đi học, nghe thì cứ như là ghê lắm vậy. Cũng không phải là Chi chạy trốn, nhưng Chi cũng không thể đánh lừa bản thân mình được. Rằng ở nhà Chi rất mệt, Chi rất không thích nhìn bố. Bạn Chi, kể Chi nghe thế này. Lúc nó còn ở nhà, bố má nó cũng hay cãi lộn, nhưng từ khi nó đi học, sống xa gia đình, bố má lại biết nhường nhịn nhau hơn. Nó bảo Chi thử đi.
Vy đừng cười vì Chi không có tiền đồ. Nghe người ta bảo đi là đi. Lý do chính vẫn là muốn trải nghiệm. Không muốn ở trong nhà một thời gian. Chứ chẳng ham hố gì vui vẻ đâu. Nhờ vậy mà cũng nhận ra được tình cảm của một số người.
Rằng không có mình. Tụ nhau đi chơi vẫn vui. Lên fb nhìn tụ nó post hình đi chơi mà muốn khóc. Chi không có ham vui, chỉ là thấy hờn hờn tủi tủi thôi. Vài ngày, rồi lại quên.
Nằm ở trên gác cũng nghe nhà bên cạnh mở nhạc tết. Đi ra ngoài đường cũng thấy người ta sơn sửa lại nhà. Bỏ học, bỏ thi về nhà luôn =)). Má trách vì bỏ học, nhưng thấy má vui vui vì Chi về.
Sao con cún nhà Vy sống dai ệ =)), gì mà sắp 11t. Chi cũng mới tậu được con Nô, màu đen, lùn. Cứ chó là Chi đặt tên Nô hết, "qua kinh" mấy con rồi.
Đi đâu cũng đi theo sát đít, nhiều lúc vội vấp vào nó té dúi dập cả mặt. Quay lại cho ăn chưởng liền :))
Dù sao thì em Bum của Vy cũng dễ thương ăn đứt Vy =))